17/1/17

Dòng sông ký ức

Tặng Lâm Huy Nhuận

Sông ấy một dòng thao thiết* chảy
Giêng – Hai đò ngược hội chùa Hương
Khói trầm tản gió men gợn sóng
Thắp lửa đôi bờ hoa gạo son

Lơ lửng mặt sông gọng gó bè
Mười năm cách biệt với dòng quê
Lở bồi, trong đục đâu chẳng bến
Rong ruổi phồn hoa chỉ nhớ về

Vỗ cả long bong trong giấc ngủ
Mái chèo khua sóng suốt miền thơ
Mải nhìn tóc ướt em vừa gội
Biêng biếc dòng Thu đã chuyển mùa

Ánh lửa đèn chài đêm muộn ngủ
Tỏ mờ xuôi ngược với dòng trôi
Em xuống thuyền hoa về xứ lạ
Bến nước từ nay vắng tiếng cười

Đò giang tứ tán rồi quần tụ
Chợ họp trên sông giữa nước trời
Phận người có lúc như bèo bọt
Có lúc gầm vang ngọn sóng reo

Xuống biển lên rừng thôi đủ cả
Kinh thành cũng mấy cuộc ngựa xe
Chỉ thèm sông ấy “Chiều Có Thật”
“Bến My Lăng” làm khách đợi đò

Đề thơ lá đỏ như tích cũ
Thả xuống dòng xanh tự ngọn nguồn
Lưu luyến khi về ngang xứ nhớ
Dừng thuyền gặp bến sẽ buông neo

ĐQT

_____
* thao thiết: nguyên từ dùng trong bản đánh máy và bản in thơ.
Nếu tra từ điển Hán Viêt (âm đoc) thì có thể theo nghĩa 1: hấp tấp, vội vàng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét